Kết quả tìm kiếm cho "Nuôi thỏ lai"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 3045
Văn minh lúa nước ở Đồng bằng sông Cửu Long không chỉ gắn với sản xuất nông nghiệp mà còn là nền tảng văn hóa – xã hội hình thành từ dòng sông, hạt lúa và đời sống cộng đồng. Trước tác động của biến đổi khí hậu và chuyển dịch sinh kế, việc giữ gìn bản sắc châu thổ đặt ra yêu cầu phát triển hài hòa giữa kinh tế, môi trường và các giá trị văn hóa.
Từ tay trắng, ông Hồ Phi Thủy đã vươn lên trở thành chủ doanh nghiệp ngọc trai hàng đầu tại Phú Quốc (tỉnh An Giang). Với doanh thu ổn định 85 - 95 tỷ đồng/năm, ông vừa được Trung ương Hội Nông dân Việt Nam vinh danh nông dân Việt Nam xuất sắc năm 2025.
Từ những khu nhà màng trồng dưa lưới trong lòng đô thị Long Xuyên, Rạch Giá, đến trại nấm hiện đại ở vùng Bảy Núi, nông nghiệp An Giang đang chuyển mình mạnh mẽ. Nông dân hôm nay không chỉ bám đất mà còn làm chủ công nghệ, phát triển tư duy thị trường và chuỗi giá trị, mở ra hướng đi bền vững cho nông nghiệp địa phương.
Bên cạnh trồng lúa, nông dân An Giang phát triển các mô hình chăn nuôi để nâng cao thu nhập, cải thiện đời sống.
Khi gió bấc tràn về, chúng tôi trở lại xã Vĩnh Xương rồi xuôi về Khánh Bình. Hai xã biên giới ấy như đôi cánh tay dang rộng, đón dòng Mekong chảy vào đất Việt. Nơi đây, sông không chỉ mang phù sa bồi đắp ruộng đồng mà còn mang theo nhịp sống kinh tế mới. Người dân vẫn giữ nếp mưu sinh dựa vào con nước nhưng vẫn chủ động mở thêm những hướng đi phù hợp với sự phát triển của vùng biên hôm nay.
Sau mấy tháng chìm trong nước, những cánh đồng vùng đầu nguồn biên giới nước đã cạn dần, đây cũng là thời điểm con cá bơi về sông, ngư dân tranh thủ khai thác chộn rộn cuối mùa gió đông.
“Thơ ca và nguồn cội”, cuộc thi thơ của Làng Chùa (tên cổ là Hoàng Dương, nay thuộc xã Sơn Tiến, Hà Nội) có tuổi đời hơn 40 năm đã thu hút cả những tên tuổi lớn của thi đàn quốc tế.
Từ quần đảo Hải Tặc xã Tiên Hải giữa biển khơi đến làng Chăm ở xã Châu Phong, những cộng đồng dân cư ở An Giang đang từng ngày giữ gìn giá trị văn hóa truyền thống qua mô hình du lịch cộng đồng.
Buổi sớm trên dòng sông Hậu, lớp sương mỏng còn bảng lảng mặt nước. Đứng trên cầu Châu Đốc, tôi nghe tiếng ghe máy chở nông sản hòa cùng giọng đọc kinh trầm ấm của đồng bào Chăm đi lễ. Châu Phong sau hợp nhất, rộng hơn mà cũng bình yên hơn, nhưng trong cái bình yên ấy là một nhịp sống mới đang dâng lên mạnh mẽ giữa đôi bờ sông Hậu.
Một người dân ở xã Ia Mơ (Gia Lai) vô tình phát hiện một bé gái sơ sinh còn nguyên cả cuống rốn bị vùi nhiều phần cơ thể trong vườn cao su.
Giữa rẻo cao Tả Lèng (Lai Châu), những nông dân thường ngày vốn quen nương rẫy nay khoác lên mình sắc áo rực rỡ, điều khiển ngựa thồ sải vó trên đường đua. Không phô diễn kỹ thuật, mỗi vòng đua là hòa quyện giữa sức người, sức ngựa và tinh thần thượng võ truyền qua nhiều thế hệ.
Biển không chỉ là không gian mênh mông xanh thẳm, mà còn là nguồn sống của hàng triệu ngư dân dọc dải đất hình chữ S, đâu đâu cũng có những con người gắn bó máu thịt với biển. Ở ấp Bãi Bấc, đặc khu Kiên Hải (tỉnh An Giang) có một lão ngư đã ngoài 70 tuổi, nhưng vẫn ngày ngày vượt sóng gió, đánh bắt tôm cá, chăm lo cho con cháu…